Trên cơ sở điều tra xác định: Bị cáo Huỳnh Văn Tú và Nguyễn Anh Tài là thanh niên mới trưởng thành nhưng không lo lao động, học tập chính đáng mà ăn chơi đua đòi, sớm lâm vào con đường nghiện ngập ma túy. Để có ma túy sử dụng và có tiền tiêu xài, bị cáo Nguyễn Anh Tài vào thành phố Hồ Chí Minh mua ma túy về địa bàn Tiên Phước cùng với Huỳnh Văn Tú mua bán trái phép ma túy cho các con nghiện trên địa bàn.
Sau khi xem xét các tình tiết tăng nặng, giảm nhẹ trách nhiệm hình sự, nhân thân của từng bị cáo, HĐXX đã tuyên phạt bị cáo Nguyễn Anh Tài 7 năm tù và Huỳnh Văn Tú 5 năm tù về tội “Mua bán trái phép chất ma túy”.
Hình phạt đã tuyên đối với các bị cáo là thỏa đáng, tuy nhiên đằng sau hình phạt của các bị cáo là nổi đau của người cha, người mẹ.
Tại phiên tòa, người mẹ già gầy guộc nhìn đứa con nhỏ bé của mẹ giờ đứng co ro đứng trước vành móng ngựa, lòng mẹ quặn thắt đớn đau, nước mắt ngấn đầy trên má. Giờ Hội đồng xét xử vào nghị án, các bị cáo được gặp người thân. Phút giây đối với các bị cáo giờ đây thật ngắn ngủi, được người thân hỏi thăm, chăm sóc. Tôi nhìn cảnh mẹ và chị các bị cáo hối hả mang cho các bị cáo nào là bánh, sữa, … và cả 02 tô bún đã nguội lạnh mua từ khi mở phiên tòa; các em, các cháu của bị cáo đến hôn và ôm bị cáo sau những ngày không được gặp. Bị cáo Tú và Tài đã khóc như những đứa trẻ khi được gặp người thân của mình… Sau khi nghe tuyên án, các bị cáo vội vã ngoáy cổ lại đằng sau nhìn mẹ, nhìn chị, … một chút trước khi cảnh sát bảo vệ đưa về Trại giam.
Nhìn hình ảnh trên, những ai có mặt tại phiên tòa đều không khỏi chạnh lòng cho những thanh niên tuổi đời non trẻ nhưng nông nổi và cả cái nhìn trách móc cho các gia đình quản lý, giáo dục con em mình như vậy.
Tác giả bài viết: Thanh Dung